Nhật kí hành trình: Đà Lạt – những cung đường và chuyến đi tuổi trẻ

Tôi đi Đà Lạt vào một ngày tháng 10. Mùa lạnh đã chớm bước chân lên thành phố ngàn hoa. Thật ra, đây là một chuyến đi khá ngẫu hứng và không hề tính toán trước.

973

Một trong những niềm vui của dân “đi bụi” là được tự mình khám phá. Được một lần nhìn thấy cái vẻ hùng vỹ của cảnh sắc thiên nhiên. Và cung đường đèo khi đi Đà Lạt là một trong những cung đường mà bất cứ ai mang trong mình dòng máu tự do cũng nên thử sức một lần. Du lịch Đà Lạt ngay thôi!

Tôi đi Đà Lạt vào một ngày tháng 10. Mùa lạnh đã chớm bước chân lên thành phố ngàn hoa. Thật ra, đây là một chuyến đi khá ngẫu hứng và không hề tính toán trước. Bốn thằng bạn già đang ngồi uống cà phê sáng cùng nhau, một thằng lên tiếng hỏi: “ Đi Đà Lạt không ?”, thế là nửa tiếng sau hành lý sẵn sàng. Hai chiếc xe máy, bốn tài, sẵn sàng luôn phiên thay ca lấy điểm xuất phát là từ phố biển Phan Thiết lên thẳng miền cao nguyên Đà Lạt.
Tổng chiều dài của chuyến đi khoảng chừng 300km, đa phần là đường đồi núi. Từ Phan Thiết đi Đà Lạt có hai đường để chọn là đèo Đại Ninh và đèo Gia Bắc. Đèo Đại Ninh ngắn hơn, đường đẹp hơn vậy nên chúng tôi chọn đèo… Gia Bắc và xuất phát vào lúc 9h30 phút sáng. Hành trình này thật sự đáng nhớ. Vì vào tầm tháng 10 trở đi, bạn sẽ thấy được sự ẩm ương, khó yêu khó chiều của thời tiết. Vì chuyến đi Đà Lạt hoàn toàn không tính trước, nên chuyện bị động là không thể tránh khỏi.
đi đà lạt

Những kilomet đầu tiên khá thuận lợi, Phan Thiết mùa nắng ráo, qua tới các huyện, thị lân cận trời lúc râm, lúc nắng nhẹ quá lý tưởng cho một chuyến đi xa. Ngay giữa đỉnh đèo đầu tiên có một quán ăn nhỏ xây cheo leo ra giữa triền núi. Đây là đỉa điểm khá đẹp và thơ mộng cho bạn nào thích checkin. Nơi đây là tiệm tạp hóa nho nhỏ của người dân trong thung lũng phía bên dưới ngọn đèo. Và đặc sản là món mì tôm trứng đủ sức làm no lòng bất cứ cái dạ dày đang đói meo nào.

Qua khỏi ranh giới Bình Thuận với Lâm Đồng trời bắt đầu nặng một màu xám xịt. Mới đầu mưa lất phất. Cả nhóm yên chí mưa cho cây cối tươi mát không việc gì phải ngại. Chạy lên tới một con dốc cao nhìn ra xa thấy bạt ngàn  một màu xanh trải dài trong tầm mắt. Khi ấy điện thoại kém, nên hình ảnh ghi lại cũng không được rõ ràng.

Chuyến hành trình kéo dài ngang qua một thôn nhỏ. Thôn yên bình nép mình bên sườn núi. Nhiều em bé da ngâm đen vô tư lao ra đường đùa giỡn, buộc các tài phải giảm tốc hết mức để tránh. À ngoài các bé thì còn khá nhiều, chú heo của bà con ở đây thả cho đi tự do, nên qua mấy khu vực này, cần hết sức tỉnh táo. Chạy nhanh một chút thì ngoài té ra, bạn phải đền… heo cho người ta.

Khi cả nhóm băng qua sườn đồi kế tiếp, thì nhìn thấy mưa từ xa. Rõ ràng là mưa đang chạy theo chúng tôi. Mưa kéo từ sườn đồi sang sườn đồi khác như một bức rèm trong suốt xinh đẹp. Nhưng thực tế thì nó là một cơn ác mộng. Mưa vồ tới nhanh như một thú hung bạo. Và đặc biệt, mưa trên núi còn lạnh và buốt hơn nhiều. Cả bọn chỉ bận The North Face thường, không có Goro Tex, giữ ấm thì Ok, chứ chống mưa thì bất khả. Vậy nên vội tấp ngay vào một xưởng mộc mỹ nghệ gần đó trú ẩn. Mưa thì không hề có dấu hiệu dừng lại.

Cả nhóm chạy vội sang tiệm tạp hóa bên kia đường mua áo mưa giấy và xin bịt ni lông bọc ngày lại. Tiếp sau đó là 2 chiếc xe máy lao thẳng vào cơn mưa mù mịt. Điều đáng nói đây là hành động khá mạo hiểm vì đường đèo nhiều khúc cua bất ngờ, chạy không cẩn thận hay thắng gấp thì xác định. Tuy nhiên chuyến hành trình diễn ra khá suôn sẻ về sau. Tới Đức Trọng thì trời lại nắng, và khi lên tới Đà Lạt người cả nhóm đã khô như sấy.
Điểm quan trọng của hành trình này là nhưng trải nghiệm. Sau này chúng tôi còn lên lại ngọn đèo này khá nhiều lần nhưng chủ yếu là để săn mây từ một góc núi khá cao. Và đặc biệt, cung đường này có kha khá cảnh đẹp đủ khiến bất cứ phượt thủ nào mê mẩn. Nếu bạn thích thì có thể đi Đà Lạt bằng cách tìm đến đèo Gia Bắc, nếu bạn xuất phát từ thành phố Phan Thiết có thể đi theo hướng Ma Lâm. Tuy nhiên cung đường này khá nguy hiểm, cần thận trọng trong lúc di chuyển.